Thứ Bảy, 21 tháng 6, 2014

Họ đang nói dối chúng ta – Phần 1: Thất nghiệp

Một trong những điều gây khó chịu về báo cáo theo tháng về tỉ lệ thất nghiệp là cách mọi người đang tập trung vào những con số sai lầm. Mẫu tin đưa rằng “tỉ lệ thất nghiệp đang giảm…” nghe có vẻ như rất tuyệt trong khi một phần nhỏ mà hầu như không ai đọc cả lại giải thích phần lớn của sự cải thiện đó là do người lao động thoái lui khỏi thị trường lao động. Con số về lượng việc làm mới được tạo ra thường là nhỏ hoặc âm.

Cũng dễ hiểu rằng là mặc dù không đáng ngưỡng mộ nhưng chính phủ đang cố gắng để phục hồi các con số kinh tế để khiến cục diện trông có vẻ tốt hơn. Điều gây ra sự khó hiểu đó là tại sao các phương tiện truyền thông – cho dù công việc của họ là phải nói lên sự thật lại đang cố gắng nói dối về sự việc trên.
                    
Ví vậy mà rất đáng chú ý khi ai đó thực sự xem xét các số liệu như tờ New York Times đã thực hiện hôm nay:

Đo lường sự phục hồi? Tính lượng người được tuyển dụng chứ không phải là số thất nghiệp

Tỉ lệ thất nghiệp tại Soul Carolina giảm xuống còn 5.3% vào tháng tư, thấp hơn tỉ lệ vào tháng 12 năm 2007 thời điểm mà tỉ lệ đó đạt 5.5% ngay trước thời điểm đại suy thoái.

Tuy nhiên, báo cáo về tỉ lệ người lớn có việc làm tại Soul Carolina hầu như ít phục hồi.

Sự đối lập tương tự cũng thấy rõ ở phần lớn các bang. Tỉ lệ thất nghiệp, tỉ lệ phổ biến nhất về chỉ số liên quan đến thị trường lao động, đang gần đến điểm trước đáy suy thoái. Nhưng tỉ lệ người lớn có việc làm hay tỉ lệ tuyển dụng dường như còn ít khả quan hơn.

Lý do là những con số đó không hẳn là hai mặt của cùng một đồng xu. Tỉ lệ tuyển dụng chỉ ra con số về mỗi người với một công việc, trong khi tỉ lệ thất nghiệp chỉ đếm những người thực sự đang tìm kiếm việc làm. Tỉ lệ này không tính phần lớn những người đang thất nghiệp.

Sau phần lớn những đợt suy thoái, số lượng người dịch chuyển trong sự đồng bộ hóa như tỉ lệ dân số không làm việc hay tìm việc làm hầu hết là không thay đổi. Nhưng sau cú suy thoái này, tầng trung gian đã tăng vọt vì ít người cố gắng tìm kiếm việc làm hơn.

Hậu quả là, tỉ lệ tuyển dụng trở nên chính xác hơn để thể hiện sự trì trệ của quốc gia và có lẽ mãi mãi không hoàn thành bước việc phục hồi kinh tế.

Điều đó cho thấy rằng nền kinh tế đang được cải thiện. Tỉ lệ tuyển dụng đã tăng vượt lên trên thời điểm tồi tệ nhất trước suy thoái trong mỗi bang, mặc dù sự cải thiện thường là khá nhỏ. Ở bang Mississippi, tỉ lệ tuyển dụng chỉ khoảng 0.1% trên mức đáy gần đây.

Điều đó cũng cho thấy sự phục hồi còn là bước đường dài. Tỉ lệ tuyển dụng đã phục hồi ở một vài bang với tỉ lệ tăng trưởng mạnh như tại Utah, Nebraska và Montana. Nhưng duy chỉ có 3 bang là Main, Texas và Utah đã phục hồi lại hơn nửa những gì đã thiệt hại.

Quá trình chập chạm này phản ánh thể hiện một thực tế ảm đạm. Phần lớn các nhà kinh tế học không kỳ vọng vào tỉ lệ tuyển dụng phục hồi được hoàn toàn. Một tỉ lệ tăng trưởng về số lượng người lớn đã quá già để làm việc, bởi vì thế hệ trẻ sinh bùng nổ thời kỳ trước (baby boomers) đang già hóa sang giai đoạn nghỉ hưu và số lượng ít hơn người nhập cư đang chiểm lĩnh vị thế trong thị trường lao động. Tỉ lệ người lao động khẳng định quyền lợi khuyết tật hoặc nghỉ hưu sớm cũng tăng lên mạnh trong những năm gần đây”.

Sau đây là một biểu đồ của John Williams tại ShadowStats thể hiện tỉ lệ những người thất nghiệp ở tình trạng như thế nào nếu như chính phủ xếp những người thoái lui khỏi lực lượng lao động cũng thuộc tỉ lệ thất nghiệp. Đường màu xanh bao gồm tất cả những người thoái lui, và đây không phải là mức gây thất vọng duy nhất dù nó đang tăng lên.



 Trong một thế giới chân thực, thực tế ảm đạm này, như tờ New York times đã nói, rằng đây có lẽ là một câu chuyện để kể. Và mục dù tờ Times bỏ qua những thảo luận rất rõ rằng rằng tại sao chính phủ đang tập trung vào con số sai, tờ báo này vẫn xứng đáng nhận được sự công nhận vì đã vén một phần dù nhỏ tấm màn bí mật.

By John Rubino

1 nhận xét: