Thứ Năm, 19 tháng 6, 2014

Chúng ta không được chuẩn bị cho một cú sốc nữa về dầu mỏ

Ở một khía cạnh nào đó, năng lượng không ảnh hưởng nhiều đến như vậy đối với những gì đang diễn ra. Một khi nợ đã đạt được đến một mức độ nhất định, dầu mỏ có thể mở mức 10 đôla một thùng hoặc 200 đô la một thùng, tùy theo tình huống mà chúng ta đang phải đối mặt.

Nhưng chi phí của năng lượng vẫn có thể đóng một vai trò trong việc định hình khoảng thời gian và khuôn hình của cuộc khủng khoảng tài chính tiếp theo. Bong bóng bất động sản/phái dinh vào giai đoạn 2006-2008 chẳng hạn, có thể kéo dài hơn nữa nếu dầu mỏ không dừng ở ngưỡng 140 đô la một thùng vào năm 2007. Và việc phục hồi sau đó có lẽ được xúc tiến bởi cú giảm giá của dầu xuống còn 40 đô la một thùng vào năm 2008.

Với trung đông hiện tại đang chao đảo có thể dẫn đến một cuộc chiến tranh khác, thật dễ dàng để nhìn ra rằng tình trạng nguồn cung bị trì trệ sẽ dẫn đến dầu mỏ trở lại mức cao cao cũ hoặc hơn thế nữa. Vì vậy mà các câu hỏi được đặt ra, rằng điều đó có ảnh hưởng gì tới một nền kinh tế toàn cầu siêu đòn bẩy như ngày nay? Tất nhiên là ảnh hưởng tồi tệ rồi. Nhưng trước khi xem xét chúng, chúng ta hãy xem xét về việc giải thích ngắn gọn rằng tại sao mọi người nơi đó dường như rất dễ bị kích động với những người khác đến vậy: Câu chuyện bắt đầu vào năm 570 sau công nguyên ở một nơi mà hiện nay gọi là Ả rập Xê út, với sự ra đời của một cậu bé có tên là Muhammad vào một gia đình lái buôn lớn. Sau khi thực hiện một vài cuộc phiêu lưu và cưới một góa phụ giàu có khoảng 40 tuổi, ông ta bắt đầu có những linh ảnh và nghe được những giọng nói dẫn dắt ông đên việc viết nên một cuốn sách thiêng liêng có tên gọi là Kinh Cô-ran. Nhiều cuộc phiêu lưu sau đó, cuối cùng đã hình thahf nên một hệ thống tôn giáo/chính trị gọi là Đạo Hồi mà chi phối một phần lớn lãnh thổ khu vực.

Vào năm 632, Muhammad chết mà chỉ tên người kế nhiệm tạo nên một rạn vết nứt vĩnh viễn giữa những người Shi’ites – những người tin tưởng rằng chỉ có con cháu nhà Prophet Muhammad mới có thể lãnh đạo Hồi Giáo và những người Sunnis – những người lại muốn những nhà lãnh đạo tương lai phải được lựa chọn dựa trên sự đồng thuận.

Bây giờ quay trở lại vào thời điểm kết thúc chiến tranh thế giới thứ I: Nhà lãnh đạo người Anh Winston Churchill đã ngồi xuống cùng với một vài người đàn ông da trắng khác để vẽ nên những đường kẻ tùy tiện qua biên giới của các quốc gia Trung Đông gần đây được giữ lại ở vương quốc Thổ Nhĩ Kỳ. Họ đặt tên cho các quốc gia gồm Jordon, Syria, và Iraq và chỉ định vua cho các vương quốc đó. Không may là, những đường biên đó bao bọc quanh cả người Sunnis và Shi’ites, gồm cả những người theo Hồi Giáo thuộc vùng biên Iraq, Iran, Thổ Nhĩ Kỳ và những người theo đạo thiên chúa – những người không muốn bị kéo vào bất cứ sự liên quan nào của Hồi Giáo tại tiểu các vương quốc Ả-rập. Một thời gian ngắn sau đó, Israel bị xếp vào nhóm hỗn hợp và chia cắt nhưng những vùng phân chia dầu mỏ không công bằng bị phát hiện và sự đảm bảo không bền vững ở khu vực có thể thấy rõ.

Từ sau đó, sức mạnh phương Tây đã cố gắng can thiệp để giữ cho dòng chảy dầu mỏ bằng cách chỉ định và thay thế theo định kỳ những nhà lãnh đạo và tạo nên những liên minh. Tất cả xảy ra mà không có bất cứ ý kiến được đưa ra  dù là nhỏ nhất về những gì họ đang làm. Vì vậy tình huống đó đã xảy ra thực đã diễn ra rất tồi tệ vào những năm 1960 và 1970 cho đến những hiểm họa tiềm tàng ngày nay như hàng loạt các chế độ độc tài tại Trung Đông và các nhóm khủng bố tạo ra hàng loạt những nhóm Hồi Giáo Caliphate mới trong khi âm thầm chế tạo các vũ khí hủy diệt hàng loạt.

Điều khiến chúng ta rơi vào cuộc khủng hoảng hiện tại: Nước Mỹ, đã bãi nhiệm tổng thống độc tài Saddam Hussein và dành đến hàng ngàn tỉ đô la để tạo nên một nền dân chủ, đã diễn ra và chỉ để thấy chính phủ mới của người Shi’ite chèn ép người thiểu số Sunni dẫn đến những cuộc nổi loạn. Với sự trợ giúp (hoặc lãnh đạo, không rõ ràng lắm) của người Syrian theo đạo Hồi được đào tạo ở quốc gia nơi đang xảy ra nội chiến, người Sunnis đang trên bờ vực tiếp quản Iraq, và cả Mỹ lẫn những người Iran gốc Shi’ite đang bị kéo lại rõ ràng ở cùng một phe.

Đây là một đống hỗn loạn, và dòng chảy của dầu mỏ, nơi mà Iraq và Iran sản xuất phần lớn đang bị đe dọa.

Vậy thì giá 150 đô la một thùng có nghĩa gì hôm nay? Có vài điều sau:

Một cuộc suy thoái khác: Nền kinh tế Mỹ cam kết một tỉ lệ tăng trưởng hàng năm khoảng 2% trong quý đầu tiên và gần như là không mạnh như những nhà phân tích đã dự báo trước đó. Để khí đốt lên đến 5 đô la một gallon và chi tiêu của người tiêu dùng mà mô hình kinh tế Mỹ phụ thuộc vào sẽ bị cạn kiệt. Theo một cách khác, chúng ta có thể chi tiêu một lượng như vậy nhưng phần lớn sẽ dành cho gas và không còn gì khác nữa. Có quá nhiều thứ để cho sự phục hồi.

Thị trường vốn cổ phần đi xuống: Giá cổ phiếu phụ thuộc vào lợi nhuận doanh nghiệp, và theo đó phục thuộc vào doanh số. Nếu người Mỹ mua ít hơn, các doanh nghiệp sẽ kiếm ít hơn. Với cổ phiếu tăng tưởng tốt dạng blue chip hiện tại đang được định giá đúng, các công ty lớn đã đối mặt với việc doanh số đang giảm dần, nếu họ muốn tiếp tục giữ giá cổ phiếu ở bể đó, họ phải vay thậm chí nhiều tiền hơn và mua ngược trở lại cổ phiếu nhiều hơn, điều mà chỉ hiệu quả cho đến khi chi phí lãi suất bắt đầu chi phối những gì còn lại của lợi nhuận của họ. Sau đó, cổ phiếu Mỹ sẽ rơi mạnh.

Khủng hoảng tiền tệ: Nếu như Ả rập – Xê –út có thể kiểm soát cuộc xung đột gần đây thì doanh thu sẽ tăng vì họ bán cùng số lượng dầu mỏ nhưng với giá cao hơn. Điều này khiến người Mỹ không vui (một vài điều về chúng tôi gần đây đang nghiêng về Iran) và rõ ràng là không bao giờ cảm thấy bị bắt buộc phải chấp nhận chỉ bằng đô la để đổi lấy dầu. Có thể bắt đầu chấp thuận euro, yên và đồng nhân dân tệ và kết quả sẽ được giảm thiểu về cầu của đồng đô la, và một tỉ lệ hối đoái đồng đô la giảm và tất cả tạo nên sự rối loạn ở thị trường trái phiếu toàn cầu.

Phái sinh bị sập: Phái sinh – về cơ bản được thể hiện thông qua sự thay đổi của lãi suất, tỉ lệ hối đoái tiền tệ và đặc tính của trái phiếu doanh nghiệp, ở các sổ sách của các ngân hàng lớn đã thực sự tăng trưởng trong 5 năm kể từ khi những công cụ này gần như là bị phá hủy bởi hệ thống tài chính toàn cầu. Có khoảng một nửa của 10^15 và 10^15 giá trị bề mặt của bằng đồng đô la của các phái sinh được giao dịch ngoài kia và một cú đâm  làm giao động trên thị trường tài chính có thể gây khiến chúng bị bùng nổ.

Có những hậu quả khác có thể xảy ra nữa do một cuộc chiến tranh lớn ở Trung Đông, nhưng trước mắt đã là đủ để đưa ra nhận định rằng một hệ thống mà càng sử dụng nhiều đòn bẩy thì càng dễ bị tổn thương tạo nên những cú sốc ra ngoài. Và không ai dùng đòn bẩy nhiểu như chúng ta hiện tại.

By John Rubino

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét